BÀI PHÁT BIẾU TRI ÂN CHA MẸ TẠI LỄ TRƯỞNG THÀNH
Nhạc Mẹ yêu...
Kính thưa Cha Mẹ.
Từ lúc nhỏ, chúng con đã được học câu ca dao:
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển Đông
Núi cao biến rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi
Rồi khi học Truyện Kiều, con lại được học:
“Nhớ ơn chín chữ cao sâu
Một ngày một ngả bóng dâu tà tà ”.
Kính thưa Cha Mẹ, vì chín chữ cù lao cao sâu đó, hôm nay- chúng con, những chàng trai, cô gái 18 tuổi của Cha Mẹ xin được gửi đến các bậc Cha Mẹ những lời tri ân sâu sắc nhất của chúng con.
Hôm nay chúng con đã bước sang 18 tuổi, chỉ còn vài ngày nữa, chúng con đã rời khỏi mái trường phổ thông, chúng con thực sự trở thành những công dân của đất nước, tự chịu trách nhiệm cuộc đời mình.
Mười tám năm, một chặng đường nhìn lại
Cha mẹ nuôi con vất vả đêm ngày
Mẹ cho con cả một đời son trẻ
Cha vì con cạn sức khoẻ thân mình
Chúng con xin cảm ơn Cha Mẹ đã luôn thương yêu chúng con vô điều kiện; đã nuôi dưỡng, dạy dỗ lo lắng cho chúng con chừng ấy năm trời. Làm sao con quên được ánh mắt rạng rỡ, hãnh diện của cha mẹ mỗi khi chúng con ngoan, học giỏi ; làm điều tốt được mọi người khen ngợi; rồi cũng đôi mắt ấy - nhưng thâm quầng, lo lắng khi con đau ốm; hoang mang, xót xa khi con va vấp, sai lầm...Làm sao chúng con không hiểu được những mệt mỏi, vất vả của cha mẹ ...để cho chúng con được ăn ngon, nằm mát. được đầy đủ sức khỏe học hành. Làm sao chúng con quên được tuổi thơ của mình với những giờ tan học dù nắng gắt hay mưa tầm tã, đều có ba hay mẹ dầm mưa, dãi nắng đón chúng con ở cổng trường; vội vã đưa chúng con đến những lớp học thêm. Rồi từng quyển sách, quyển tập: cây viết, cây thước đến quần áo, giày dép của chúng con đều dược đánh đối từ giọt mồ hôi của ba mẹ trong cuộc mưu sinh đầy vất vả, nhọc nhằn.
Chúng con xin cảm ơn cha mẹ đã đưa chúng con về dưới mái nhà Nguyễn Khuyến-Lê Thánh Tông này. Những ngày đầu vào đây, chúng con đều nhớ nhà, nhớ ba mẹ: có bạn khóc đến không còn nước mắt để khóc; có bạn mỗi chiều nhìn máy bay bay ngang trường, chỉ ước mình là siêu nhân để có thể bay đi học và bay về nhà. Nhưng rồi thời gian giúp chúng con quen dần; môi trường mới giúp chúng con biết tự lập; thầy cô, bạn bè nơi đây giúp chúng con sống tốt hơn, biết nhường nhịn, biết quan tâm đến mọi người xung quanh; biết chia sẻ, yêu thương nhau khi gặp khó khăn trong cuộc sống và trong học tập. Và cũng dưới mái trường này, giờ đây, chúng con thật sự trưởng thành. Dấu hiệu của trưởng thành là sự độc lập ở mỗi bản thân chúng con. Không cần phải chạy theo số đông hay chờ ai chỉ bảo, ép buộc mình suy nghĩ và hành động. Chính vì thế, chúng con hiểu thêm những hi sinh, những tin tưởng và kì vọng của cha mẹ đối với chúng con. Có bạn trong chúng con đã viết trong thư Tri ân như sau : “Nhà mình nghèo, ba mẹ không là tiến sĩ, kĩ sư; ba mẹ chỉ là người lao động bình thường. Con tự hào khi ba không nghiện rượu, không cờ bạc. Con tự hào khi ba mẹ luôn làm ăn chân chính để nuôi con dù phải vất vả quanh năm”. Có bạn viết “Ba mẹ lúc nào cũng ôm hết phần thiệt thòi về mình. Lương ba mẹ không nhiều nhưng ba mẹ là người chi tiêu rất giỏi. Đồ ăn thức uống cho tụi con lúc nào cũng đầy ắp: quần áo giày dép không thiếu thứ gì. Anh em tụi con mỗi đứa ba năm ở Nguyễn Khuyến, số tiền không phải là ít, nhưng ba mẹ không bao giờ than vãn. Nếu trước đây điều gì con cũng thấy mình thiếu hụt, không bằng bạn bè, thì giờ đây - khi đặt bút viết tri ân cho ba mẹ, con nhận thấy mình thật đầy đủ. Con không cần điện thoại mới vì điện thoại cũ vẫn dùng rất tốt bởi ba mẹ đã lựa chọn kĩ cho con: con không cần laptop vì thực sự con chưa cần đến; con cũng không cần những chuyến du lịch như bạn bè mà thèm cảm giác ấm áp ở nhà mình, nơi luôn được ba mẹ chở che”. Có bạn viết 18 tuổi, con nhận ra con ngày càng xinh đẹp, mẹ ngày càng già đi, da nhăn, tay sạm. Ba năm Nguyễn Khuyến mẹ chắt chiu lương đóng cho con, mẹ chỉ mua cho mình có vài bộ đồ để khi lên trường thăm con và họp phụ huynh, con gái mẹ không xâu hổ. Mẹ ơi, con thương mẹ và con tự hào về mẹ biết bao !
Vâng, chúng con cảm ơn cha mẹ, ngàn lần cám ơn cha mẹ với những hi sinh lặng thầm, không bờ bến.
Mẹ yêu con như biển biên rộng vô cùng Cha yêu con như bầu trời đầy nắng
Thế nhưng không phải lúc nào chúng con cũng đem đến niềm vui và hạnh phúc tự hào cho ba mẹ.
Con xin lỗi, vì là con ngỗ nghịch
Đã bao lần làm nước mắt mẹ rơi
Con xin lỗi, từng sống sống không mục đích Đã khiến cha thêm bao nỗi muộn phiền.
Con xin lỗi vì con chưa tài giỏi
Như bao người hiếu thảo quanh con Con xin lỗi với bao chuyện đã làm Dầu biết đấy chi là vô nghĩa. ..
Kính thưa cha mẹ,
Chúng con xin lỗi vì đã rất nhiều lần không là một đứa con ngoan, để cha mẹ phải buồn lòng và lo lắng.
Chúng con xin lỗi vì những lần tranh luận gay gắt với ba mẹ, con luôn muốn mình là người chiến thắng . dù biết rằng khi lên xe về lại trường, mẹ đang khóc theo con, ba sẽ không ngủ được.
Chúng con cám ơn Ba Mẹ đã tha thứ cho chúng con vì có những lần con được về nhà, ba vui tươi phấn chấn, mẹ đôn đáo chạy lo cho con mọi thứ nhưng con lại vô tâm đóng cửa phòng lướt web, tìm niềm vui với ngôi nhà ảo của mình cho đến lúc ngồi sau lưng áo khét nắng và mồ hôi của ba, đưa con ra bến xe để trở lai trường, con cũng không nói được được lời nào để ba vơi đi nhọc mệt.
Chung con xin lỗi vì rất ít chủ động gọi điện thoại về nhà hỏi thăm ba mẹ, ông bà, hoặc mẹ gọi thì con trả lời rất ngắn và cứ hối mẹ nói chuyện cho nhanh...
Chúng con xin lỗi vì dù hôm nay dự lễ Trưởng thảnh nhưng điều thực sự lâu nay con không hề để ý là khoảng cách giữa chúng con và ba mẹ ngày càng xa dần. Lúc nhỏ, có điều gì, có thể chúng con đều kể cho ba mẹ dễ dàng, nhưng càng lớn, chúng con càng lười trò chuyện cùng ba mẹ. Chúng con xin lỗi đã rất ít khi cầm lấy đôi tay vất vả đến chai sạn của mẹ, ôm lấy bờ vai thô ráp của ba để nói “Con xin lỗi”, để nói “Con yêu mẹ”, “con yêu ba !”. Chúng con từng nghĩ: Ba mẹ chăng bao giờ hiểu dược chúng con nhưng khi con có bất kì thay đổi nào, thì người đầu tiên nhận ra và hỏi han con lại là ba và mẹ.
Kính thưa Cha Mẹ.
Có lẽ chưa bao giờ, trong suốt 12 năm học, chúng con có một tiết học nhiều nước mắt như thế. Đó là tiết học Văn với đề bài Viết lời Tri ân cho Cha Mẹ. Quá nhiều điều cha mẹ dã làm cho chúng con, quá nhiều điều chúng con đã gây ra cho cha mẹ ...tất cả cứ hiện về, hiện về trên nang giấy. Và cũng có những nỗi niềm, những tâm tư thầm kín nhất trong lòng chúng con về cha mẹ, chúng con xin phép được viết ra để cha mẹ hiểu được nỗi lòng chúng con. Xin cha mẹ hãy tha thứ cho chúng con với những tâm tư này.
Đây là tâm tư của đứa con trai 18 tuổi lần đầu gửi cho mẹ mình...
“Mẹ ơi. mặc dù gia đình mình đã tan vỡ nhưng thật tuyệt khi con vẫn còn có mẹ, có bà, có bố, có anh. Mỗi lần gặp mẹ là những tình thương mẹ dành cho con lại lấp đầy những căng thẳng, mệt mỏi sau một tuần học tập. Mỗi lần được về nhà là con được ăn một món ngon mẹ nấu. Con nói thật, con yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là người đẹp nhất trong cuộc đời của con. Con tặng mẹ hoa anh đào tượng trưng cho sắc dẹp thuần tuý; con tặng mẹ hoa bất tử tượng trưng cho sự vĩnh hằng. Con tặng mẹ những lời tri ân yêu thương này thay cho bao lời chúc trong những ngày sinh nhật mẹ hay ngày Quốc tế phụ nữ mà con không dám nói ...Con yêu mẹ, mẹ đừng sợ cô đơn tuổi già vì con luôn ở bên mẹ. Lí do con chọn trường quân sự cũng là muốn đủ khả năng bảo vệ mẹ của con...”
Và đây là lời tri ân của một cô gái 18 tuổi viết cho hai người không phải cha- mẹ ruột của mình: “Từ năm con 8 tuổi, cha mẹ li dị. Cả cha và mẹ đều có gia đình. Ai cũng nói chỉ có cha mẹ ruột mới thương con vô điều kiện. Nhưng con viết tri ân này để cám ơn bố mẹ ruột lẫn bố mẹ hai đều yêu thương, chăm sóc cho con và các em. Con cám ơn ba dượng và mẹ hai đã luôn bên cạnh, yêu thương và tha thứ cho những khuyết điểm cua ba mẹ con. Mười năm qua, cả hai gia đình mình đã trải qua bao sóng gió và cũng đã trụ lại được đến giờ này. Nhiều lúc con nghĩ mẹ sẽ là một bà già cô đơn, khó tính. Ba con sẽ là một ông lão nhăn nheo, nay đây mai đó nếu không gặp được hai người. Vì sao? Đơn giản dù con và các em có đủ khả năng chăm sóc cho ba mẹ vẫn không thê hiểu ba mẹ bằng bố mẹ hai. Tình yêu con cái là vô bờ bến nhưng tình cảm vợ chồng là hoàn toàn khác, nó là sự thấu hiểu-tôn trọng-luôn bên nhau để sẻ chia giữa hai người đến suốt cuộc đời...”
Cha mẹ thương yêu nhất của chúng con !
Thế đấy, trong lòng mỗi chúng con giờ đây là bao điều muốn nói. Những lời cảm ơn nhưng lời xin lỗi, những khao khát, ước mong ...của chúng con về ba mẹ là vô tận.
Cuối cùng, là những điều chúng con mong mỏi từ ba mẹ.
Thưa ba mẹ, chúng con luôn mong ba mẹ có được sức khoẻ tốt nhất để đồng hành cùng chúng con trong cuộc đời còn lại. “Ba mẹ ơi ! Con lớn rồi ạ ! Con đã tự lập 3 năm nav rồi ạ !Ba mẹ xấu tính lắm, lúc nào cũng dặn chúng con phải giữ gìn sức khỏe còn ba mẹ thì dùng hết sức khoẻ để làm việc cật lực cho chúng con...”
“Ba mẹ ơi, con muốn ba mẹ làm ít lại và dành thời gian cho em và con nhiều hơn. Mẹ nói luôn sợ nghèo nên phải cố mà làm lụng. Nhưng mẹ ơi, chẳng có đứa con nào sung sướng khi nhìn thấy ba mẹ mình làm việc từ sáng đên tối đâu”.
“Ba mẹ ơi, con trai của ba mẹ giờ đã trưởng thành, mạnh mẽ lắm rồi, chẳng có điều gì làm con gục naã hay chùng bước đâu. Duy chi có sức khoẻ và hạnh phúc của ba mẹ là điều làm con lo lắng nhất…”
Ba mẹ ơi, con gái của ba mẹ mong ba mẹ đừng lo lắng cho con nhiều quá. Con gái xin ba mẹ hãy nghỉ ngơi, hãy dành thời gian cho sở thích và cuộc sống bản thân của ba mẹ nhiều hơn. Đứa con bé bỏng ngày nào của ba mẹ đang vững bước tiến vào đời bằng hành trang là tri thức thầy cô chỉ dạy và nguồn sức mạnh tinh thần mà ba mẹ, thây cô, bạn bè nơi đây đã xây đắp cho con. Con biết cuộc sống không bao giờ bằng phẳng, trải đầy hoa hồng cho chúng con, nhưng nếu một ngày kia, thử thách có làm con vấp ngã, xin ba mẹ đừng chạv đến nâng con dậy như ngày thơ bé; ba mẹ hãy để cho con gái của ba mẹ tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình...”
“ Ba mẹ ơi, chúng con đã thực sự trưởng thành. Đã có thể độc lập quyết định và chịu trách nhiệm về những đúng sai trong từng suy nghĩ, hành động của mình. Chúng con mong ba mẹ hãy tin tưởng ở chúng con.”
Ba mẹ kính yêu, các Thầy Cô kính mến
Trong Lễ Tri ân- Lễ Trưởng thành này, một lần nữa chúng em cảm ơn quý Thầy Cô đã dạy dỗ chúng em nên người; đã đồng hành vất vả cùng chúng em suốt những năm tháng quá để giờ đây, con đò tri thức sẵn sàng ra khơi cho ngày thi sắp đến. Ngày quyết đinh những ngã rẽ cuộc đời của mỗi chúng em. Chúng em cảm ơn BGH nhà trường và toàn thể quý Thầy Cô đã tạo điều kiện cho chúng em được nói lời Tri ân với cha mẹ. Chúng em kính chúc nhà trường và quý Thầy Cô giảng dạy những lời chúc tốt đẹp, nghĩa tình nhất; chúc trường Nguyễn Khuyến - Lê Thánh Tông của chúng ta ra quân thành công; mang về những kết quả mĩ mãn nhất.
Và môt lần nữa, chúng con kính chúc Ba Mẹ dồi dào sức khoẻ, sống lâu trăm tuổi với chúng con. Chúng con xin kính gửi đến Ba Mẹ những cái ôm yêu thương nhất....
( Bài hát: uống nước nhớ nguồn...)